Hình thành thói quen cho Điền Thần

Từ trước đến nay tôi vốn không thích hát, song lần đầu tiên tôi hát cho con gái nghe đó là một bài hát ru với những lời ca thương yêu: “Mẹ thương con ngủ cho ngoan…” “ Hồi đó hễ bế con là tôi nói chuyện với cháu, tôi nghĩ làm như vậy vừa rèn luyện thính giác cho cháu vừa tăng thêm tình cảm thân thiết giữa hai mẹ con. Được hai tháng tuổi, tôi bắt đầu tập cho cháu đi vệ sinh, để cháu dần dần hình thành thói quen.

Hàng ngày tôi đều cho cháu hoạt động, đặt cháu nằm trên giường chắn tay dưới bàn chân cháu, để cháu đắp chăn nhằm tăng thêm sức mạnh của đùi cùng khả năng ngẩng đầu, quay đầu. Kết quả của việc luyện tập là cháu đã biết lật người khi mới hai tháng, nằm trong xe đẩy, hai tay bám lấy thành xe, lắc lắc lư lư đứng dậy được khi tròn năm tháng.

Cháu ngày một lớn hơn, chúng tôi tập cho cháu làm một số việc vừa với sức của mình sớm hơn những đứa trẻ khác. Tôi cho rằng nếu bố mẹ làm thấy những việc mà cháu có thể, thì đó chính là thái độ không tin tưởng và không tôn trọng cháu. Chúng tôi rèn cho Điền Thần biết tự cầm bình sữa uống khi cháu mới năm tháng, sáu tháng tuổi nghe nhạc vỗ tay, mười tháng tuổi tập đi, sau khi cai sữa thì luyện cho cháu cầm đũa.

Để tập cho tay linh hoạt, tôi dạy cháu xâu những hạt tròn to như hạt gạo vào dây ni long. 17 tháng tuổi cháu bắt đầu học chữ, học thở. Từ hai tuổi trở đi, cháu tự mặc quần áo, tự cài khuy áo. Chúng tôi con rèn cháu buổi tối tự đi ngủ, bật đèn khi trời tối, tự đi vệ sinh… mà không hề sợ hãi, từ ba tuổi trở đi, quần áo đã giặt sạch của cả nhà đều do cháu gấp, còn biết cất vào ngăn của từng người… Cháu thể hiện mình thực sự là một đứa trẻ lớn sớm hơn các bạn cùng tuổi, đó là thành quả gặt hái được từ những khích lệ và rèn luyện một cách có ý thức của chúng tôi với cháu.

Tham Gia Bình Luận

arrow
error: Nội Dung Có Bản Quyền - Không Thể Copy!!!